Men
Vùi sâu vào vạm vỡ
Tan ra giữa ấm nồng
Gọi lên từng nhắc nhớ
Ta đi qua mùa đông
Đổ đầy khô khát sông
Phủ lấp miền dâu bể
Ngược về từ bão giông
Xóa mềm đêm nứt vỡ
Xoải qua mùa nghiệt ngã
Xô dịu những vệt nhàu
Bật cháy lên màu lửa
Hẫng ào dâng men say.
0 nhận xét: